chēng dōng zǎo chūn, yuē lǐ qìng lǜ xūn。

《城東早春拚音版古詩》

qiān mǐ lǜ lán, hēi shā qīn fēn。

yí shí dōng qīng, wú náo wú mén。

wàng guò dié shǒu, yì huì xīn rèn。

bēi lín yǒu yú, yè sān jiù chuān。

měi huā xiàng yàn, chūn fēng àn chūn。

xiāo yú yǐ lái, píng hú yì luàn。

měi guī yí duǎn, hé shuǐ xī lún。

shān shuǐ xiāng chūn, lóu shēng jìng lún。

chūn niǎo zuò yáo, xiǎo yào zǒu xún。

niǎo shēng shí yǔ, yàn huā dú fēn。

jiǎng zòu xuán cǎi, zhǐ yǒu nóng mǔ xiūn。

rì shēng chéng huā, yǐ shēng yī luàn。

lóng yī yī yǔ, fēn qī cǎo kuàn。

wū bǐn wàn huī, píng lùn yuán yuàn。

huá tiào yí zǒu, shēng yǒu yì huān。

chuán gōng shēng zhǐ, yī yǔ rèn lún。

huā kāi chéng duǎn, qīng luo píng yuàn。

xiāo shān yǒu huǒ, rú sǐ rú quān。

chūn guò huā quán, xiǎo gōng zhī xuàn。

zhǔn zhǔn yě yú, fēn yǔ chūn xún。

shù shàng xià chūn, wú jǐng wú mén。

xīn yuán jù shū, chūn xiǎo yǒu rén。

chéng dōng huā kāi, rì rén jiān wén。

(字數:311字)

guān shān yuè lǐ bái gǔ shī pīn yīn bǎn

yǔ yuè wū guān yī lù qīng,

zǒng xī yí lǜ chéng fū xīn.

zhōng guān yǔ shān yǎ shēng xiǎo,

zhuàng yè jīng róng yǒu de xīn.

líng yún zhào měi zài tiān mǎn,

yí kū jì wén zǒu yú shén.

xiè huā shè shè xiāng chù mèi,

wang yǔ zhuó chéng gǔ xīn kěn.

chén fēng lǐ qīng chuān yǔ àn,

kuài lǜ zhī wǔ qīng yǒu měi rén.

gū shān chū jìn cháng hé biàn,

è fēng xī yǔ yǔ zhī nán.

hú jū yè bù huān gè yuē,

shān guǐ chū hū lún chǔ jīn.

yì yī zǒu bù zhī zhōng yǒu yuē,

chū lín yǒu à wèi rén.

jiù shí xiàng wū yī zhī gǔ,

jǐng yè yí xiǎo qiān zhōng zōng.

shí yī dào xiǎng xī wū zhàn,

qīn huáng gǔ shī wǔ tīng róng.

wén jīn yǔ yuè hū xīn jìn,

chén guì jiā lǐ liàng rú qīng.

bái zi wú yuàn yǎng yǔ jiàn,

nán shān gōng zhào qíng zhī chēng.

yīn xiàng wén jìn yì yè lǐ,

yǔ guā shān yuè xū yǒu qīng.

guān shān yuè lǐ bái gǔ shī,

zhè gǔ shī jìn jīng fēng qīng.

300個字以上

贈劉景文古詩拚音版

鳥啼山上棲,yuè光落水中。

jiào聲餘樹合,chuī氣雲飛蓬。

昔人已去遠,shēng音如潑空。

qiū風送秋韻,mù色寄離紅。

閑步溪畔慣,guāng景隨我往。

心悠遠處遊,fēi鹿逐雲翔。

白日如風過,rén間idōu是夢。

隻願與君同,chéng諧殊薄情。

lù騎洛陽道,yuán宵困渭橋。

雨聲隨簾落,wǎng思愁人瘦。

晚風下西樓,pín音揚沙塵。

心事為誰舞,bèi風吹不停。

故人已離去,lèi雨濕征衣。

獨自立樓頭,pō情轉難揮。

寄語絲緣客,shēn情綿幾許。

扶桑馳彼岸,duì影為留住。

歲晚鳥聲絕,mào色落湖麵。

閑看過往景,kuǎn離才寂寥。

幾人歸何處?dōu是盡留笑。

流年如白馬,diàn盡思念妙。

天地各一方,guī行路雖早。

寄言離別人,shēng息莫把酒。

吾有心事陳,yǐng怕耳難聽。

須臾各分離,chèn情逗淚零。

心事酒已醉,zhì孤悲獨行。

這首贈劉景文古詩拚音版的詩歌,表達了對離別之情的思念和憂傷之情。通過描繪大自然景色的變幻和人事的更替,表達了作者對故人離去的無盡思念。當鳥鳴聲落在山上,月光映照水中時,故人的聲音仿佛還在耳邊回蕩。秋風送來了離別的氣息,樹葉漸漸染上了離愁的顏色。作者帶著離愁之情,靜靜地走在溪畔,心中思緒萬千,仿佛與飛鹿一同飛舞在雲端。白日逝去如風,人生如夢,隻願與故人心靈相通,共同分享那淺薄的情感。

在洛陽道的征程中,夜晚困倦在渭橋,雨聲隨著簾幕落下,思緒如同愁人的瘦影。晚風吹拂著西樓,拚音揚起沙塵,在心湖中旋轉。故人已經離去,雨水濕透了征衣,獨自站在樓頭,情感如風一樣撲麵而來。向遠方的絲緣客寄語,希望他的心情能夠像秋葉一樣綿延不絕。扶桑的馬兒奔向彼岸,而離別的影子仍然停留。

歲末,鳥聲漸漸消失,毛色落在湖麵上。回顧過去的景色,離別的寂寥已經到來。無論多少人離去,隻剩下笑聲在耳邊回蕩。時光如白馬一般匆匆而過,思念如同細雨一般降臨。天地各自一方,走在路上雖然早,但是寄給離別的人,希望他們不要太多地把酒消愁。作者將心事陳說,雖然恐怕聽起來會令人心痛。足夠短暫的時間就能夠分離,撤回情感和引導淚水。心事借酒已經醉了,隻會孤獨地悲傷地繼續前行。

這首詩歌通過拚音的編排,將古詩的文字給予了新的表達方式,使得古老的詩詞煥發了新的魅力。